Hạnh phúc đôi khi chỉ là sự chia sẻ.
Vân và Minh yêu nhau từ thời đại học và đã có một cuộc hôn nhân hạnh phúc nhờ sự giúp đỡ của nhiều người, trong đó có Hoa, bạn thân của Minh. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của họ đang gặp trục trặc, một phần do sự thân thiết giữa Minh và Hoa. Hoa là bạn từ thời THPT và đã giúp Vân quen Minh. Mặc dù Hoa đã lập gia đình hạnh phúc, Vân vẫn cảm thấy tủi hờn vì phải chia sẻ chồng với người bạn này. Dù tin tưởng Minh và không nghi ngờ về tình bạn của họ, Vân vẫn gánh chịu nỗi buồn trong âm thầm.
Tình bạn gắn bó giữa Minh và Hoa khiến Vân cảm thấy bất an vì cô không được trở thành vợ theo đúng nghĩa. Minh luôn chia sẻ mọi điều với Hoa, điều này dễ hiểu do tình bạn lâu năm của họ. Nếu Vân cũng được Minh tâm sự, mọi chuyện có thể khác đi, nhưng thực tế là Minh không bao giờ chia sẻ với Vân. Cô cảm thấy xấu hổ khi là vợ của Minh, trong khi mọi thông tin về cuộc sống của chồng đều được Hoa kể lại. Vân như người thừa trong cuộc sống của Minh, từ những chuyện nhỏ nhặt như việc mất ngủ đến những việc lớn như công việc và gia đình, tất cả đều không được Minh chia sẻ với cô.
Vân không bao giờ biết những chuyện đó. Nếu có trách, Minh chỉ đáp rằng: “Anh không muốn em biết về sự thất bại của mình, không bàn chuyện mua nhà mới vì muốn tạo bất ngờ, và không nói về bệnh của mẹ để em đỡ lo.” Minh đưa ra nhiều lý do để biện minh cho việc không chia sẻ với Vân, khiến cô mất quyền được san sẻ cùng chồng. Minh không hiểu rằng làm vợ không chỉ là nấu ăn hay sinh con, mà còn là cùng nhau vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Đối với Vân, niềm hạnh phúc cũng nằm ở việc chia sẻ những nỗi đau và thất bại với chồng.
Minh không biết rằng dù có thất bại hay giữ vị trí nào trong cơ quan, Minh vẫn là niềm tự hào của Vân. Vân muốn ôm chồng khi anh gặp khó khăn và bàn về kế hoạch mua nhà lớn, thể hiện sự cố gắng của cả hai. Vân sẵn sàng thức trắng đêm chăm sóc mẹ chồng mắc bệnh ung thư, thay vì chỉ thăm như bình thường. Cô đã chịu đựng quá nhiều để giữ ấm cho gia đình, nhưng nỗi khổ tâm ngày càng lớn. Dù chồng là người tốt, nhưng Vân cần sự tinh tế hơn. Cô muốn cùng chồng chia sẻ gánh nặng. Thời gian ở nhà ngoại không phải để phá vỡ hạnh phúc, mà là để hàn gắn nó.
Vân mong chồng nhận ra vai trò thật sự của người vợ. Cô hy vọng khi đón cô, Minh sẽ gục vào lòng và thổ lộ rằng anh đã mất ngủ vì nhớ vợ, có thể còn khóc vì sự vô tâm của mình.


Source: https://afamily.vn/hanh-phuc-doi-khi-chi-la-su-se-chia-201110180124321.chn